Trong thế giới ẩm thực đa dạng, việc hiểu rõ các tiêu chuẩn thực phẩm theo tôn giáo như Halal và Kosher là điều cần thiết. Mặc dù có những điểm tương đồng nhất định trong quy trình giết mổ theo nghi lễ, Halal của Hồi giáo và Kosher của Do Thái giáo là hai hệ thống quy định ăn kiêng hoàn toàn khác biệt về ý nghĩa và tinh thần. Bài viết này sẽ giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về hai tiêu chuẩn này.
Tìm hiểu cơ bản về Halal và Kosher
Thường thì, những người tiêu dùng theo đạo Hồi đôi khi nhầm lẫn và cho rằng Kosher tương tự như Halal. Mặc dù các nghi thức giết mổ của người Do Thái có những điểm giống với người Hồi giáo, Kosher và Halal là hai bộ quy định ăn kiêng mang ý nghĩa và tinh thần riêng biệt. Việc nắm vững những thông tin cơ bản về Kosher sẽ giúp người tiêu dùng Hồi giáo cẩn trọng hơn trong việc phân biệt giữa Halal và Kosher.
Kosher: Khái niệm và quy tắc ăn kiêng Do Thái
Luật và truyền thống Do Thái (Halacha, nghĩa là “con đường”) bắt nguồn từ kinh Torah, có nghĩa là “hướng dẫn hoặc dạy dỗ”, và các truyền thống truyền miệng được ghi lại trong Talmud, nghĩa là “hướng dẫn hoặc học tập”. Kashrut (trong tiếng Hebrew) là hệ thống các luật ăn kiêng của người Do Thái. Kosher (Kasher trong tiếng Hebrew) có nghĩa là “phù hợp hoặc đúng đắn để sử dụng” theo luật Do Thái.
Các ví dụ về thực phẩm và đồ uống được coi là Kosher bao gồm thịt từ phần “trước” của gia súc được giết mổ theo nghi lễ, trái cây, rau củ, tất cả cá có vây và vảy, một số loại rượu, một số loại phô mai, và gelatin. Những loại thực phẩm này đôi khi thể hiện sự khác biệt rõ rệt so với Halal (được phép) và Haram (bị cấm) hoặc Trefah (không phù hợp theo luật Do Thái).
Trefah: Thực phẩm cấm trong luật Do Thái
Ngược lại với Kosher, trong lĩnh vực thực phẩm, là Treif (trong tiếng Yiddish) hoặc Trefah (trong tiếng Hebrew), có nghĩa là “không phù hợp để sử dụng” hoặc “bị cấm”. Trefah theo nghĩa đen có nghĩa là “bị xé xác bởi thú dữ” (Xuất Ê-díp-tô Ký 22:30). Đây là những loại thực phẩm mà người Do Thái không được phép tiêu thụ theo luật Kashrut.
Các ví dụ phổ biến về thực phẩm Trefah bao gồm máu, thịt lợn, lạc đà, thỏ, tất cả các loại động vật có vỏ (tôm, cua, sò, hến…), các loại chim hoang dã như gà lôi hoang dã, vịt trời hoang dã, ngỗng trời hoang dã, và các loài chim săn mồi. Sự cấm kỵ này dựa trên các quy định cụ thể trong kinh Torah và các truyền thống giải thích sau này.
Shechita: Quy trình giết mổ theo nghi lễ Do Thái
Shechita là thuật ngữ chỉ quy trình giết mổ theo nghi lễ tôn giáo đối với các loài động vật trên cạn và chim được phép (Kosher). Quy trình này được thực hiện bởi một người được đào tạo đặc biệt gọi là Shochet. Mục đích chính của Shechita là đảm bảo việc giết mổ được thực hiện một cách nhanh chóng, hiệu quả và nhân đạo nhất có thể, đồng thời rút hết máu ra khỏi con vật, vì việc tiêu thụ máu bị cấm trong luật Do Thái. Quy trình này đòi hỏi sự khéo léo và tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc đã được thiết lập.
<>Xem Thêm Bài Viết:<>- Kinh nghiệm làm bánh tại nhà: Bí quyết thành công cho người mới
- Cách Làm Bánh Cuốn Nóng và Bánh Ướt Lòng Gà Ngon Chuẩn Vị
- Khám Phá Công Thức Nấu Mì Udon Chuẩn Vị Nhật Bản Tại Nhà
- Khám phá Thịt nướng Hàn Quốc Chuẩn Vị
- Công Thức Làm Bánh Bông Lan Bằng Nồi Chiên Không Dầu Chuẩn Vị
Suy ngẫm về sự khác biệt giữa thực phẩm Halal và Kosher
Ba Nguyên tắc chính của luật ăn kiêng Kosher
Tuân thủ Kashrut dựa trên ba nguyên tắc cơ bản chi phối cách chuẩn bị và tiêu thụ thực phẩm. Nguyên tắc đầu tiên và rất quan trọng là sự phân tách nghiêm ngặt giữa các sản phẩm thịt và sữa. Điều này không chỉ áp dụng cho bản thân thực phẩm mà còn cho cả bát đĩa, dụng cụ nấu nướng và ăn uống được sử dụng cho từng loại. Thịt và sữa không được ăn cùng nhau trong cùng một bữa ăn, và thậm chí cần có khoảng thời gian chờ nhất định giữa việc tiêu thụ hai loại này.
Nguyên tắc thứ hai liên quan đến việc xác định các loại thực phẩm được phép. Theo luật Kosher, thực phẩm được chia thành ba loại chính dựa trên nguồn gốc của chúng. Loại thứ nhất là Fleishik, bao gồm bất kỳ sản phẩm thịt, gia cầm hoặc các sản phẩm có nguồn gốc từ thịt. Loại thứ hai là Milkhik, bao gồm sữa và các thực phẩm làm từ sữa. Loại thứ ba là Pareve, là các thực phẩm trung tính, không phải thịt cũng không phải sữa, như cá (có vây và vảy), trứng, ngũ cốc, trái cây và rau củ. Các loại thực phẩm Pareve có thể ăn cùng với cả Fleishik và Milkhik.
Quy trình chuẩn bị thịt theo luật Kosher
Thịt gia súc hoặc gia cầm được phép (Kosher) phải được giết mổ theo nghi lễ Do Thái (Shechita), và sau đó phải trải qua quá trình Kashering để loại bỏ máu. Quá trình Kashering này thường bao gồm việc nướng hoặc ngâm và ướp muối xác động vật. Mục đích là đảm bảo không còn máu đọng lại trong thịt, vì máu bị cấm tiêu thụ theo luật Do Thái. Quá trình này là một bước quan trọng để thịt được coi là hoàn toàn Kosher sau khi giết mổ.
Theo luật ăn kiêng Do Thái, dây thần kinh hông (gid hanasheh) nằm ở phần sau của gia súc hoặc cừu Kosher, cùng với một loại mỡ nhất định trên xác con vật, là những phần bị cấm. Do sự khó khăn trong việc loại bỏ hoàn toàn dây thần kinh hông, thông thường chỉ có phần trước của con vật Kosher mới được người Do Thái tiêu thụ. Phần sau được coi là không Kosher trừ khi dây thần kinh hông và loại mỡ cụ thể đó được loại bỏ một cách cẩn thận khỏi phần sau đó.
Lễ Vượt Qua (Passover) và quy định về thực phẩm
Lễ Vượt Qua là một lễ hội quan trọng của người Do Thái, kỷ niệm sự giải thoát của họ khỏi cảnh nô lệ ở Ai Cập. Trong suốt bảy ngày diễn ra lễ hội này, có một lệnh cấm nghiêm ngặt đối với việc ăn bất kỳ thực phẩm nào có men nở (chametz) theo quy định trong Xuất Ê-díp-tô Ký 12:15. Năm loại ngũ cốc được xác định là chametz, bao gồm lúa mì, lúa mạch, lúa mì spent, lúa mạch đen và yến mạch.
Do đó, trước lễ Passover, nhà cửa phải được dọn dẹp kỹ lưỡng để loại bỏ mọi dấu vết của men nở (chametz), và chỉ những sản phẩm không men nở mới được tiêu thụ trong tuần lễ này. Điều này đòi hỏi sự cẩn trọng đặc biệt trong việc lựa chọn và chuẩn bị thực phẩm trong suốt thời gian diễn ra lễ hội quan trọng này. Có thể nói, Lễ Vượt Qua là thời điểm mà các quy định Kosher được áp dụng với những yêu cầu cụ thể và khắt khe hơn.
Halal: Khái niệm và nguyên tắc trong Hồi giáo
Halal là một thuật ngữ toàn diện trong Hồi giáo, không chỉ bao gồm thực phẩm và đồ uống mà còn bao trùm mọi vấn đề khác trong cuộc sống hàng ngày của người Hồi giáo. Các nghi lễ trong mọi vấn đề đều được hoàn thiện bởi đạo Islam (Al-Qur’an 5:3). Khái niệm Halal thể hiện sự cho phép và đúng đắn theo quy định của Kinh Qur’an và Sunnah (lời dạy và hành động của Nhà tiên tri Muhammad).
Theo luật học Hồi giáo, không ai (cá nhân và/hoặc nhóm người) ngoại trừ Allah có thể thay đổi những thứ bị cấm (Haram) thành hợp pháp (Halal) hoặc ngược lại. Tương tự, việc (một cá nhân và/hoặc một nhóm người) thay đổi những thứ hợp pháp (Halal) thành (Haram) cũng bị cấm. Điều này nhấn mạnh quyền năng tuyệt đối của Allah trong việc đặt ra các giới hạn và quy định cho con người.
Halal là một khái niệm độc đáo của Hồi giáo, và việc ăn thịt Dhabiha (thịt được giết mổ theo nghi lễ Hồi giáo) là một phần nhận dạng đặc biệt của người Hồi giáo, như lời của Nhà tiên tri Muhammad (S): “Ai cầu nguyện như chúng ta (người Hồi giáo) cầu nguyện và quay mặt về hướng Ka’abah (trong khi cầu nguyện) và ăn động vật được chúng ta giết mổ, người đó là người Hồi giáo mà Allah và Sứ giả của Ngài bảo vệ.” (Sahih al-Bukhari). Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc tuân thủ các quy định Halal trong cuộc sống Hồi giáo.
Mối quan hệ giữa Halal và Kosher: Điểm tương đồng và khác biệt
Luật ăn kiêng Do Thái quy định rõ ràng rằng không phải mọi thứ thuộc phạm vi Halal đều được coi là Kosher. Tương tự, luật ăn kiêng Hồi giáo cũng không coi mọi thứ là Kosher đều là Halal. Sự phân biệt này là vô cùng quan trọng và sẽ được làm rõ hơn. Mặc dù quy trình giết mổ Kosher (Shechita) theo nghi lễ Kashrut có những điểm giống với thực hành giết mổ Hồi giáo (Dhabh), cả hai đều yêu cầu cắt cổ động vật bằng một nhát cắt nhanh và sắc bén để rút máu, nhưng vẫn tồn tại những khác biệt đáng kể trong chi tiết và yêu cầu nghi lễ.
Những khác biệt chính trong quy định Halal và Kosher
Nghi lễ giết mổ: Lời cầu nguyện
Trong quy định Halal, việc nhắc đến tên Allah là bắt buộc trên từng con vật trong quá trình giết mổ. Điều này được nêu rõ trong Kinh Qur’an: “Vì vậy, hãy ăn (thịt) mà tên Allah đã được đọc lên nếu các ngươi có đức tin nơi các Dấu hiệu của Ngài.” (Al-Qur’an 6:118). Mỗi lần thực hiện Dhabh, người giết mổ cần nói “Bismillah” (Nhân danh Allah).
Ngược lại, trong thực hành của người Do Thái, chỉ cần đọc tên Chúa hoặc lời chúc phúc một lần cho cả ngày đối với tất cả các lần giết mổ. Lời chúc phúc của người Do Thái là: “Đáng chúc tụng là Ngài, Chúa chúng tôi, Vua của vũ trụ, Đấng đã thánh hóa chúng tôi bằng các giới luật của Ngài và đã truyền lệnh cho chúng tôi về việc giết mổ theo nghi lễ.” Người Shochet (người giết mổ Do Thái) không nhất thiết phải lặp lại lời chúc phúc này trên mỗi con vật hoặc gia cầm bị giết mổ. Thay vào đó, ông có thể đọc lời cầu nguyện (lời chúc phúc) trên con vật/gia cầm đầu tiên và con cuối cùng trong lô được giết mổ của ngày.
Người thực hiện giết mổ
Trong quy trình giết mổ Kosher (Shechita), chỉ có một người được chỉ định đặc biệt (Shochet) mới được phép thực hiện ‘shechita’, và quy trình này phải được thực hiện bằng một nhát cắt duy nhất, nhanh chóng và không bị gián đoạn. Người Shochet cần phải là một người Do Thái ngoan đạo, được đào tạo kỹ lưỡng và có giấy phép.
Trong quy trình giết mổ Hồi giáo (Dhabh), bất kỳ người Hồi giáo trưởng thành nào có lý trí, bất kể nam hay nữ, người am hiểu quy trình giết mổ đều có thể thực hiện ‘Dhabh’. Mặc dù việc đào tạo và kinh nghiệm là tốt, nhưng yêu cầu về người thực hiện không nghiêm ngặt như trong luật Kosher.
Quan niệm về thịt
Theo Kashrut, việc ăn thịt được coi là một dạng thỏa hiệp hoặc sự nhân nhượng thiêng liêng đối với điểm yếu và nhu cầu của con người (Phục truyền luật lệ ký 12:20-21; 23-24). Điều này ngụ ý rằng thịt không phải là thực phẩm lý tưởng, nhưng được cho phép vì con người cần đến nó.
Quan niệm này hoàn toàn trái ngược với quan điểm của đạo Islam, vì Kinh Qur’an phán: “Chính Allah đã tạo ra gia súc cho các ngươi, để các ngươi dùng một số để cưỡi và một số để ăn.” (Al-Qur’an 40:79). Đạo Islam coi thịt là một hồng ân và là nguồn thực phẩm được Allah ban cho con người, không phải là sự nhân nhượng. Ngoài ra, đạo Islam coi toàn bộ gia súc hoặc cừu là Halal nếu được giết mổ đúng quy cách, trong khi người Do Thái chỉ sử dụng phần trước làm Kosher và coi phần sau là không Kosher do sự hiện diện của dây thần kinh hông (trừ khi nó được loại bỏ).
Loại động vật và hải sản
Luật Halal coi lạc đà, thỏ, động vật có vỏ (shellfish), gà lôi hoang dã, ngỗng trời và vịt trời hoang dã là được phép ăn. Đây là những nguồn thực phẩm phổ biến ở nhiều vùng đất có cộng đồng Hồi giáo.
Ngược lại, các loài động vật và hải sản này lại bị coi là Trefah (bị cấm) theo luật Kashrut của người Do Thái. Sự khác biệt về danh sách các loài được phép này tạo ra sự phân biệt rõ ràng giữa hai hệ thống ăn kiêng.
Rượu và chất gây say
Đạo Islam cấm hoàn toàn mọi loại đồ uống có cồn gây say (rượu mạnh, rượu vang, bia…) và các chất gây nghiện khác. Bất kỳ sản phẩm nào chứa cồn dù chỉ một lượng nhỏ cũng bị coi là Haram nếu cồn đó được sản xuất với mục đích gây say.
Tuy nhiên, Kashrut coi một số loại rượu vang là Kosher. Do đó, các mặt hàng thực phẩm và đồ uống có biểu tượng Kosher không nhất thiết phải là Halal. Đây là một yếu tố quan trọng cần lưu ý khi xem xét liệu một sản phẩm được chứng nhận Kosher có phải là Halal hay không đối với người tiêu dùng Hồi giáo.
Gelatin
Gelatin là một thành phần phổ biến trong nhiều sản phẩm thực phẩm như kẹo dẻo, sữa chua, và món tráng miệng. Các mặt hàng thực phẩm như kẹo dẻo, sữa chua, v.v., có biểu tượng Kosher không nhất thiết phải là Halal.
Để gelatin được coi là Halal, nó phải có nguồn gốc từ động vật được giết mổ theo quy trình Halal và được sản xuất theo tiêu chuẩn Halal. Gelatin có nguồn gốc từ lợn hoặc từ động vật không được giết mổ theo chuẩn Halal sẽ bị coi là Haram.
Enzyme trong sản xuất phô mai
Trong Do Thái giáo, enzyme (bất kể nguồn gốc của chúng, ngay cả từ động vật không Kosher) trong quá trình làm phô mai được coi là “sự tiết ra đơn thuần” (Pirsah b’ almah) theo Kashrut, và do đó tất cả các loại phô mai thường được coi là Kosher.
Tuy nhiên, người Hồi giáo quan tâm đến nguồn gốc của enzyme trong sản xuất phô mai. Nếu enzyme có nguồn gốc từ lợn, nó được coi là Haram (bị cấm). Do đó, các loại phô mai có biểu tượng Kosher không nhất thiết phải là Halal. Người tiêu dùng Hồi giáo cần tìm các sản phẩm phô mai được chứng nhận Halal để đảm bảo nguồn gốc enzyme tuân thủ quy định Hồi giáo.
Quy tắc trộn thịt và sữa
Trong Do Thái giáo, các sản phẩm thịt và sữa không được ăn cùng nhau trong cùng một bữa ăn. Bát đĩa và dụng cụ dùng để ăn và nấu các sản phẩm thịt và sữa cũng được giữ riêng biệt. Đây là một quy tắc nghiêm ngặt trong Kashrut.
Đạo Islam không áp đặt những hạn chế như vậy đối với việc ăn chung thịt và các sản phẩm từ sữa. Kinh Qur’an khuyến khích người Hồi giáo hưởng thụ những gì tốt lành được ban cho: “Hỡi những người có đức tin, hãy ăn những thứ tốt lành mà Chúng Ta đã cung cấp cho các ngươi và hãy biết ơn Allah.” (Al-Qur’an 2:172). Do đó, việc kết hợp thịt và sữa trong một bữa ăn là được phép trong Halal.
Làm sạch thiết bị
Trong Do Thái giáo, việc Kosher hóa thiết bị là cần thiết để đưa tình trạng của thiết bị về trạng thái Kosher. Một loạt các quy trình xử lý cần được xem xét tùy thuộc vào lịch sử sản xuất trước đây của thiết bị (đối với thịt, sữa hoặc pareve). Điều này đảm bảo rằng không có sự lây nhiễm chéo giữa các loại thực phẩm khác nhau.
Trong sản xuất Halal, thiết bị chỉ đáng quan tâm khi nó được sử dụng để sản xuất các sản phẩm Haram trước khi chuyển sang sản xuất Halal. Trong trường hợp như vậy, đạo Islam đưa ra một quy trình đặc biệt (Dibagh) để làm sạch thiết bị, thường bao gồm việc rửa sạch kỹ lưỡng để loại bỏ mọi dấu vết của chất Haram.
Những khác biệt rõ rệt giữa Kosher và Halal đã được minh họa để người tiêu dùng Hồi giáo có thể phân biệt Halal với Kosher. Đạo Islam là một cách sống hoàn chỉnh (Deen), cung cấp sự hướng dẫn không sai lầm cho tất cả những người theo đạo trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Halal mang lại sự hoàn hảo và hài lòng to lớn cho cuộc sống của người Hồi giáo ở thế giới này và đời sau.
Người Hồi giáo ở các quốc gia không theo đạo Hồi nên cố gắng tuân thủ các quy định của đạo Islam trong chế độ ăn uống của họ (cũng như trong mọi khía cạnh của cuộc sống) và thành lập các doanh nghiệp và tổ chức riêng để đáp ứng nhu cầu của cộng đồng Hồi giáo, đồng thời mở rộng lợi ích của đạo Islam đến với những người khác. Bằng cách đó, không chỉ bản sắc của người Hồi giáo được bảo tồn mà họ còn được công nhận và tôn trọng vì niềm tin và thực hành của mình.
Chứng nhận Halal và Kosher: Sự đồng nhất và khác biệt
Một câu hỏi thường gặp của các bên liên quan trong chuỗi cung ứng Halal là: liệu chứng nhận Halal có mức độ chấp nhận khác nhau giữa các nhóm người tiêu dùng Halal hay không, tương tự như chứng nhận Kosher có mức độ chấp nhận khác nhau giữa các giáo phái Do Thái khác nhau? Các nhà sản xuất và người tiêu dùng cần hiểu rõ câu hỏi này để đưa ra quyết định sáng suốt.
Đối với Kosher, có sự khác biệt về tiêu chuẩn và mức độ chấp nhận. Ví dụ điển hình là “glatt Kosher“, được coi là tiêu chuẩn Kosher ở cấp độ cao hơn. Do đó, khả năng chấp nhận của chứng nhận có thể khác nhau tùy thuộc vào cộng đồng Do Thái cụ thể. Các tổ chức chứng nhận Kosher khác nhau có thể có các cách diễn giải hoặc yêu cầu bổ sung khác nhau, dẫn đến sự đa dạng này.
Ngược lại, Halal mang tính nhị phân hơn nhiều và nói chung là đồng nhất hơn. Một sản phẩm hoặc nguyên liệu hoặc là Halal (được phép) hoặc là Haram (bị cấm). Do đó, có sự đồng nhất cao hơn về các tiêu chuẩn Halal quốc tế. Mặc dù có thể có một số diễn giải mang tính chủ quan của các luật chi phối Halal mà các nhà thần học có thể diễn giải khác nhau trong những trường hợp nhất định, nhưng nhìn chung, một khi thứ gì đó được chứng nhận là Halal, nó sẽ được chấp nhận bởi tất cả khoảng 1,9 tỷ người tiêu dùng Halal trên toàn cầu.
Ý nghĩa đối với nhà sản xuất
Khi xin cấp chứng nhận Kosher, các nhà sản xuất cần nhận thức được rằng khả năng chấp nhận có thể khác nhau giữa những người tiêu dùng Kosher. Thông thường, nếu nhận được chứng nhận Kosher từ các tổ chức lớn, nó sẽ được chấp nhận rộng rãi hơn.
Từ góc độ Halal, khi có được chứng nhận Halal từ các tổ chức uy tín, sản phẩm của bạn có khả năng được chấp nhận bởi phần lớn cộng đồng người tiêu dùng Halal trên toàn thế giới. Việc đạt được chứng nhận Halal mang lại cơ hội tiếp cận một thị trường rộng lớn và đa dạng.
Ý nghĩa đối với người tiêu dùng: Kosher có phải luôn là Halal?
Câu trả lời là KHÔNG. Chứng nhận Kosher không phải là sự thay thế cho trạng thái Halal. Luật Kashrut khác với luật Halal ở một số khía cạnh cơ bản như đã thảo luận ở trên, và do đó, các sản phẩm đáp ứng yêu cầu Kosher chưa chắc đã đáp ứng yêu cầu Halal. Ngược lại, cũng có thể có những sản phẩm không phải là Kosher nhưng lại được chấp nhận là Halal. Ngoài ra, vì có sự khác biệt về tiêu chuẩn giữa các chứng nhận Kosher, điều gì đó có thể là Kosher và Halal theo một tiêu chuẩn này nhưng lại không Halal theo một tiêu chuẩn khác. Do đó, người tiêu dùng Hồi giáo nên tìm kiếm thông tin về trạng thái tuân thủ Halal độc lập của sản phẩm thông qua các biểu tượng chứng nhận Halal được công nhận.
Hiểu rõ sự khác biệt giữa Halal và Kosher là điều cần thiết cho cả người tiêu dùng và nhà sản xuất. Việc lựa chọn thực phẩm phù hợp với niềm tin tôn giáo mang ý nghĩa sâu sắc. Tại NAN N KABAB, chúng tôi hiểu tầm quan trọng của việc này và mong rằng những thông tin được chia sẻ đã giúp bạn đọc có cái nhìn rõ ràng hơn về hai hệ thống ăn kiêng quan trọng này.
Câu hỏi thường gặp (FAQs)
Thực phẩm Kosher có luôn là Halal không?
Không, thực phẩm được chứng nhận Kosher không phải lúc nào cũng là Halal. Mặc dù cả hai hệ thống đều có những điểm tương đồng, đặc biệt là trong quy trình giết mổ nghi lễ, nhưng có nhiều khác biệt quan trọng khác liên quan đến các loại thực phẩm được phép, quy tắc kết hợp nguyên liệu (như thịt và sữa), và các yêu cầu chi tiết về nguồn gốc nguyên liệu hoặc quy trình sản xuất. Do đó, người tiêu dùng Hồi giáo nên tìm kiếm chứng nhận Halal thay vì dựa vào chứng nhận Kosher.
Sự khác biệt chính giữa Halal và Kosher là gì?
Những khác biệt chính bao gồm: danh sách các loài động vật và hải sản được phép (ví dụ: Halal cho phép lạc đà, thỏ, động vật có vỏ, trong khi Kosher thì không); quy định về rượu (Islam cấm hoàn toàn cồn, Kosher cho phép một số loại rượu); quy tắc trộn thịt và sữa (Kosher cấm, Halal cho phép); quan niệm về thịt (Kosher là sự nhân nhượng, Halal là hồng ân); và chi tiết trong nghi lễ giết mổ (số lần đọc kinh, người thực hiện).
Tại sao việc phân biệt Halal và Kosher lại quan trọng?
Việc phân biệt Halal và Kosher là quan trọng vì cả hai đều là những hệ thống quy định ăn kiêng dựa trên niềm tin tôn giáo sâu sắc. Đối với những người tuân thủ luật ăn kiêng Hồi giáo hoặc Do Thái, việc tiêu thụ thực phẩm phù hợp là một phần không thể thiếu trong thực hành đức tin của họ. Hiểu rõ sự khác biệt giúp người tiêu dùng đưa ra lựa chọn đúng đắn, tuân thủ các quy định của tôn giáo mình và tôn trọng các tiêu chuẩn của người khác.